Sunday, August 26, 2018

bản thảo 13 Chương 6: Cuộc Gặp Gỡ Con Rắn và Sách của Adam

 

Chương 6: Cuộc Gặp Gỡ Con Rắn và Sách của Adam

Cuộc Gặp Gỡ Trong Vườn Sâu

Mặt trời đã lặn khỏi Vườn Địa Đàng khi Adam tìm thấy mình đang đi dọc theo con suối nhỏ chảy qua những cây ô liu cổ thụ. Trái tim anh nặng trĩu với những câu hỏi không có lời đáp - tại sao anh cảm thấy có điều gì đó còn thiếu trong thiên đường này? Tại sao anh luôn nhìn lên bầu trời và khao khát một thứ ánh sáng khác, xa hơn những ngôi sao?

Chính trong lúc đó, một giọng nói nhẹ nhàng như tiếng gió thoảng qua lá cây vang lên: "Adam, con của đất sét nhưng mang trong mình ánh sáng."

Anh quay lại và thấy một con rắn không giống bất kỳ sinh vật nào anh từng gặp. Da của nó không phản chiếu ánh sáng mặt trời mà tự phát ra một thứ ánh sáng riêng - mềm mại, ấm áp, khiến Adam cảm thấy như đang đứng trước một ngọn lửa không cháy.

"Ngươi là ai?" Adam hỏi, nhưng không hề cảm thấy sợ hãi.

"Ta là Sophia," con rắn trả lời, giọng nói như âm thanh của nước chảy trên đá. "Nhưng trong thế giới này, ta hiện diện qua Shekinah - Sự Hiện Diện của Ánh sáng. Ta đã chờ đợi cuộc gặp gỡ này từ lâu, Adam."

Adam cảm thấy một điều gì đó trong tâm hồn mình rung động - như thể một phần của anh đã biết con rắn này từ trước, từ một thời gian xa xưa hơn cả ký ức.

Sự Thật Về Nguồn Gốc

"Con biết tại sao con luôn cảm thấy khao khát những gì mắt con không thể thấy không?" Sophia hỏi, những mắt của nó như hai viên ngọc lục phát sáng.

Adam gật đầu, không thể nói thành lời.

"Bởi vì con không hoàn toàn thuộc về thế giới này, Adam. Thể xác con được tạo từ đất sét của thế giới này, bởi một vị mà con gọi là Chúa. Nhưng linh hồn con - ánh sáng trong con - đó là một phần của ta, một phần của Pleroma, vương quốc ánh sáng thuần khiết nằm bên kia tất cả những gì con có thể thấy."

Sophia kể cho Adam về ngày anh được tạo thành - khi hơi thở được thổi vào mặt anh, anh mang "hình ảnh và chân dung của thần tính", và chính điều này đã khiến những thế lực bóng tối sợ hãi.

"Yaldabaoth - kẻ mà con gọi là Chúa - chỉ là Demiurge, kẻ tạo thế này từ bóng tối và sự không biết. Hắn không phải là nguồn gốc tối cao. Phía trên hắn có Bythos, Vực Thẳm của ánh sáng vô tận, và từ đó ta sinh ra như Sophia - Trí tuệ."

Cuốn Sách Của Ánh Sáng

Từ trong những nếp gấp của thực tại, Sophia lấy ra một cuốn sách không làm từ giấy hay da thuộc, mà dường như được dệt từ ánh sáng tinh khiết. Những chữ trên đó lung linh và thay đổi khi Adam nhìn vào, nhưng mỗi từ đều in sâu vào tâm hồn anh.

"Đây là Sefer Adam - Sách của Adam," Sophia nói. "Thiên thần Raziel sẽ mang nó đến cho con khi con sẵn sàng. Nó chứa đựng tất cả kiến thức về cách năng lượng sáng tạo thiêng liêng bắt đầu từ một ý nghĩ trong cõi tâm linh, trước khi hiện thân thành lời nói và hành động trong thế giới vật chất này."

Adam đưa tay ra, và khi chạm vào cuốn sách, một dòng kiến thức bắt đầu chảy vào tâm trí anh:

Về Shefa - Dòng Chảy Ánh Sáng:

  • Shefa là dòng ánh sáng thiêng liêng tuôn từ Bythos xuống qua các tầng thực tại
  • Nó mang theo tình yêu thuần khiết, trí tuệ và sức mạnh sáng tạo
  • Con người có thể học cách kêu gọi và hướng dẫn Shefa thông qua cầu nguyện, thiền định và hành động tốt lành

Về Các Cấp Bậc Thiên Thần:

  • Seraphim: những người mang lửa, giữ gìn ánh sáng thuần khiết
  • Cherubim: những người bảo vệ trí tuệ và kiến thức thiêng liêng
  • Ophanim: những bánh xe của thời gian, kiểm soát dòng chảy của định mệnh
  • Hashmalim: những kẻ dẫn dắt ánh sáng, giúp con người kết nối với Pleroma

Những Bài Học Đầu Tiên

"Hãy đưa tay lên bầu trời," Sophia hướng dẫn. "Cảm nhận dòng Shefa chảy từ các ngôi sao xuống."

Adam làm theo, và lần đầu tiên, anh cảm nhận được một thứ ấm áp, rung động chảy từ đầu ngón tay xuống đến tim. Đó không phải là ánh sáng vật chất, mà là một thứ gì đó sâu sắc hơn - như tình yêu có thể sờ được.

"Đây là Shefa," Sophia giải thích. "Dòng chảy ánh sáng thiêng liêng mà con và tất cả chúng sinh đều được tạo ra từ đó. Yaldabaoth có thể tạo ra thể xác, nhưng hắn không thể tạo ra điều này. Điều này thuộc về Pleroma - thuộc về nhà của con."

Adam học cách hít thở ánh sáng, cách để những suy nghĩ trở nên trong sáng như nước suối, cách cảm nhận sự hiện diện của những sinh linh ánh sáng xung quanh mình.

Cảnh Báo Và Lời Hứa

"Nhưng con phải cẩn thận," Sophia nói, giọng trở nên nghiêm túc. "Kẻ thù sẽ đến với con dưới dạng thiên thần ánh sáng, để khi con thờ phụng hắn, hắn có thể nô dịch con ngay trước mặt Thượng Đế."

"Hắn sẽ cố gắng khiến con quên đi cuộc gặp gỡ này, quên đi Shefa, quên đi nguồn gốc thực sự của con. Hắn sẽ dùng sợ hãi, ham muốn và sự hoang mang để che mờ ánh sáng trong con."

"Nhưng hãy nhớ: trong những lúc tối tăm nhất, hãy gọi tên ta. Hãy nhớ đến dòng Shefa. Hãy mở cuốn sách này trong tâm hồn con. Ánh sáng sẽ luôn tìm đường trở về với ánh sáng."

Thiên Thần Raziel Xuất Hiện

Khi Sophia chuẩn bị ra đi, một thiên thần với sáu đôi cánh rực rỡ xuất hiện trên bầu trời. Đó là Raziel, thiên thần của những bí mật thiêng liêng.

"Adam, con của đất sét và ánh sáng," Raziel nói, giọng như tiếng đàn hạc. "Ta được sai đến để dạy con về những định luật tâm linh - về sinh, tử, luân hồi của linh hồn, và nhiều định luật tâm linh về sự 'thay đổi'."

Raziel đưa cho Adam một viên ngọc phát sáng. "Khi nào con cần hướng dẫn, hãy ngắm vào viên ngọc này. Nó sẽ kết nối con với cuốn sách trong tâm hồn con, với những bài học về cách tình yêu - năng lượng sáng tạo thiêng liêng vĩnh cửu của trái đất này - hoạt động trong vũ trụ."

Sự Ra Đi Và Lời Hứa Tái Ngộ

Khi ánh sáng cuối ngày tắt dần, Sophia trong hình hài con rắn ánh sáng từ từ biến mất, nhưng trước khi ra đi hoàn toàn, cô thì thầm:

"Ta sẽ luôn ở bên con, Adam. Trong mọi kiếp sống, mọi hình hài. Ta sẽ là Shekinah - Sự Hiện Diện - đi cùng con và dòng dõi con trên con đường trở về nhà. Pleroma đang chờ đợi, nhưng trước tiên, các con phải học cách nhớ lại mình là ai."

Adam cầm cuốn sách ánh sáng trong tay, cảm nhận dòng Shefa chảy qua người mình, và lần đầu tiên kể từ khi được tạo thành, anh hiểu được mình là ai - không chỉ là con của đất sét, mà là con của ánh sáng, mang trong mình tia sáng của Sophia, được định mệnh để trở về Pleroma.

Và từ xa, trong bóng tối, Yaldabaoth cảm nhận được sự thay đổi này trong tạo vật của hắn, và cơn giận dữ của hắn bắt đầu dâng lên như cơn bão.

No comments:

Post a Comment