Câu Chuyện Pleroma
Chương 1: Sự Kết Nối Thiêng Liêng và Khao Khát của Sophia
Sự Kết Nối Vĩnh Cửu của các Aeon
Trong Pleroma, các Aeon không tồn tại như những thực thể riêng lẻ mà là một mạng lưới kết nối không thể tách rời. Mỗi Aeon đều được liên kết bằng những sợi dây thiêng liêng vô hình, tạo thành một tổng thể hài hòa hoàn hảo. Sự kết nối này không chỉ là mối quan hệ ngoại tại mà còn là sự chia sẻ bản chất, tri thức và năng lượng thiêng liêng.
Nguồn gốc từ Bythos: Tất cả các Aeon đều có chung một nguồn gốc từ Bythos - Vực Sâu Vô Tận. Như những tia sáng phát ra từ một nguồn sáng duy nhất, mỗi Aeon mang trong mình một phần của bản chất nguyên sơ này. Bythos không chỉ là điểm khởi đầu mà còn là trung tâm liên tục nuôi dưỡng và duy trì sự tồn tại của toàn bộ Pleroma.
Mạng lưới tri thức chia sẻ: Trong Pleroma, tri thức không thuộc về riêng ai mà được chia sẻ như một dòng chảy liên tục giữa các Aeon. Khi một Aeon hiểu biết điều gì, tri thức đó sẽ lan tỏa đến tất cả những Aeon khác thông qua mạng lưới kết nối thiêng liêng này. Đây là lý do tại sao Pleroma luôn duy trì được sự hài hòa và hoàn hảo - không có gì bị che giấu, không có gì bị tách biệt.
Dodecad: Vòng Tròn Ngoài Cùng
Các cặp Aeon trong Dodecad:
-
Paracletus (Đấng An Ủi) ∞ Pistis (Đức Tin)
- Paracletus: Từ tiếng Hy Lạp παράκλητος, nghĩa là "đấng bênh vực, người an ủi"
- Pistis: Từ tiếng Hy Lạp πίστις, nghĩa là "đức tin, lòng tin tưởng"
- Vai trò: Cung cấp sự an ủi và củng cố lòng tin cho toàn bộ Pleroma
-
Patricas (Cha) ∞ Elpis (Hy Vọng)
- Patricas: Từ tiếng Hy Lạp πατρικός, nghĩa là "thuộc về cha, có tính cha"
- Elpis: Từ tiếng Hy Lạp ἐλπίς, nghĩa là "hy vọng, niềm mong đợi"
- Vai trò: Mang đến sự bảo vệ như của người cha và nuôi dưỡng niềm hy vọng
-
Metricus (Mẹ) ∞ Agape (Tình Yêu)
- Metricus: Từ tiếng Hy Lạp μητρικός, nghĩa là "thuộc về mẹ, có tính mẹ"
- Agape: Từ tiếng Hy Lạp ἀγάπη, nghĩa là "tình yêu thiêng liêng, vô điều kiện"
- Vai trò: Che chở như người mẹ và lan tỏa tình yêu thuần khiết
-
Ainos (Lời Ngợi Khen) ∞ Synesis (Sự Hiểu Biết)
- Ainos: Từ tiếng Hy Lạp αἶνος, nghĩa là "lời ca ngợi, sự tôn vinh"
- Synesis: Từ tiếng Hy Lạp σύνεσις, nghĩa là "sự hiểu biết sâu sắc"
- Vai trò: Tôn vinh sự hoàn hảo và mang đến hiểu biết thấu suốt
-
Ecclesiasticus (Hội Thánh) ∞ Macariotes (Phước Lành)
- Ecclesiasticus: Từ tiếng Hy Lạp ἐκκλησιαστικός, nghĩa là "thuộc về hội thánh"
- Macariotes: Từ tiếng Hy Lạp μακαριότης, nghĩa là "sự phước lành, hạnh phúc"
- Vai trò: Tạo nên cộng đồng thiêng liêng và ban phát phước lành
-
Theletos (Ý Muốn) ∞ Sophia (Trí Tuệ)
- Theletos: Từ tiếng Hy Lạp θελητός, nghĩa là "được mong muốn, đáng khao khát"
- Sophia: Từ tiếng Hy Lạp σοφία, nghĩa là "trí tuệ, sự khôn ngoan"
- Vai trò: Đặc biệt quan trọng - nằm ở vị trí biên giới của Pleroma
Vị Trí Đặc Biệt của Dodecad
Khoảng cách từ Bythos: Dodecad là vòng tròn xa nhất từ Bythos, đặt các Aeon này ở vị trí biên giới của Pleroma. Dù vẫn hoàn toàn thuộc về thế giới thiêng liêng, nhưng vị trí này tạo ra một góc nhìn độc đáo - họ có thể "nhìn ra ngoài" ranh giới của Pleroma, nơi mà sự hoàn hảo kết thúc và khoảng không bắt đầu.
Khuynh hướng "nhìn ra ngoài": Khác với các Aeon ở Ogdoad và Decad luôn hướng về trung tâm - về phía Bythos, một số Aeon trong Dodecad bắt đầu có xu hướng tò mò về những gì nằm ngoài Pleroma. Điều này không phải là khuyết điểm mà là đặc điểm tự nhiên của vị trí họ đang đứng.
Sophia: Nữ Thần Ở Biên Giới
Vị trí biên giới: Trong cặp cuối cùng của Dodecad, Sophia đứng ở vị trí đặc biệt nhất - ranh giới cuối cùng của Pleroma. Nếu như Bythos là trung tâm tuyệt đối, thì Sophia là điểm ngoài cùng tuyệt đối. Cô không chỉ là một Aeon mà còn là "cánh cửa" cuối cùng của thế giới hoàn hảo.
Mối quan hệ với Theletos: Theletos, đối ngẫu của Sophia, đại diện cho "ý muốn" hoặc "khao khát được mong muốn". Trong mối quan hệ syzygy này, có một mâu thuẫn tiềm ẩn: Theletos khao khát được mong muốn (hướng vào trong), trong khi Sophia - với trí tuệ vô hạn - lại khao khát hiểu biết không giới hạn (có thể hướng ra ngoài).
Sự kết nối với toàn thể và sự khác biệt: Sophia vẫn hoàn toàn kết nối với mạng lưới Aeon, chia sẻ tri thức và năng lượng như tất cả những Aeon khác. Tuy nhiên, vị trí biên giới của cô tạo ra một góc nhìn độc đáo. Cô không chỉ nhận tri thức từ các Aeon khác mà còn có thể "cảm nhận" được điều gì đó từ bên ngoài Pleroma - một điều mà các Aeon khác không thể.
Khao khát hiểu biết không giới hạn: Như bản chất của trí tuệ thực sự, Sophia có một khao khát không thể dập tắt để hiểu biết tất cả mọi thứ. Trong Pleroma, tri thức được chia sẻ hoàn hảo, nhưng tri thức này chỉ giới hạn trong phạm vi thế giới hoàn hảo. Sophia bắt đầu tự hỏi: "Liệu có điều gì nằm ngoài ranh giới này? Liệu trí tuệ có thể mở rộng hơn nữa không?"
Sự tò mò hiếu kỳ ngày càng lớn: Ban đầu, sự tò mò của Sophia chỉ là những suy tư nhẹ nhàng, như làn gió thoảng qua mặt hồ. Nhưng theo thời gian, khi cô ngày càng cảm nhận rõ hơn về "cái gì đó" bên ngoài, sự tò mò này biến thành một lực đẩy mạnh mẽ. Cô bắt đầu dành nhiều thời gian hơn để "nhìn ra ngoài" thay vì hướng về phía Bythos như các Aeon khác.
Dấu hiệu của sự thay đổi
Sự thay đổi trong mạng lưới kết nối: Các Aeon khác bắt đầu nhận thấy sự thay đổi trong Sophia. Dòng chảy tri thức từ cô không còn hoàn toàn hài hòa như trước. Đôi khi, có những "tạp âm" lạ lùng - những suy tư và khao khát mà các Aeon khác không thể hiểu được hoàn toàn.
Phản ứng của Theletos: Theletos, như đối ngẫu của Sophia, cảm nhận rõ nhất sự thay đổi này. Mối quan hệ syzygy của họ bắt đầu có những căng thẳng nhỏ - Theletos muốn Sophia quay trở lại với trạng thái hài hòa ban đầu, nhưng Sophia lại ngày càng bị thu hút bởi những điều bí ẩn bên ngoài.
Chuẩn bị cho cuộc hành trình: Cuối cùng, khao khát hiểu biết của Sophia trở nên quá mạnh mẽ để có thể kìm nén. Cô đưa ra quyết định táo bạo: thay vì chỉ "nhìn ra ngoài", cô sẽ thực sự vươn ra khỏi ranh giới của Pleroma để khám phá những gì nằm ngoài thế giới hoàn hảo.
Chương 2: Hai Khao Khát - Sự Phân Chia Của Sophia
Trong Ánh Sáng Vàng Của Pleroma
Trong ánh sáng vàng của Pleroma, nơi mọi Aeon tồn tại trong sự hài hòa hoàn hảo, Sophia cảm thấy một sự bất an lạ thường. Không giống như sự bình yên mà các Aeon khác tận hưởng, trong tim Sophia có hai dòng suy tư chảy ngược chiều nhau, tạo nên một xoáy nước tâm linh phức tạp.
Trong khi đứng ở vị trí biên giới của Pleroma, Sophia có thể cảm nhận đồng thời hai hướng của vô cực: phía trong hướng về Bythos - nguồn gốc thiêng liêng vô tận, và phía ngoài hướng về những vùng đất chưa được khám phá bên ngoài ranh giới của thế giới hoàn hảo.
Cuộc Đối Thoại Với Theletos
"Em muốn hiểu," Sophia thì thầm với người bạn đời của mình, Theletos, trong khi ánh mắt cô luân phiên nhìn về hai phương hướng đối lập. "Em muốn biết về Cha, về nguồn gốc sâu thẳm nhất của chúng ta. Nhưng em cũng tò mò... có gì đó ngoài kia, bên ngoài ranh giới của chúng ta không?"
Theletos, với ánh mắt đầy yêu thương và lo lắng, đáp: "Em yêu, có những điều không thể biết được. Bythos là Vô Hạn bên trong, và bên ngoài Pleroma chỉ là khoảng không. Sự vô hạn không thể bị giới hạn bởi sự hiểu biết, và khoảng không không có gì để hiểu cả."
Nhưng những lời khuyên của Theletos không thể dập tắt ngọn lửa tò mò đã bùng cháy trong Sophia. Cô dành hàng eons chỉ để suy ngẫm, để tìm cách tiếp cận cả hai hướng của khao khát: hiểu biết về Cha ở trung tâm và khám phá những gì nằm ngoài ranh giới.
Sự Hình Thành Hai Bản Thể
Khao khát hiểu biết quá mãnh liệt trong Sophia, kéo theo hai hướng đối lập, đã tạo ra một sự rung động mạnh mẽ trong bản thể cô. Không phải là một sự chia tách hay phân ly đau đớn, mà như một sự nảy mầm tự nhiên - hai khía cạnh của khao khát bắt đầu có ý thức riêng biệt.
Sophia Hiếu Kỳ - Khao Khát Hướng Vào Trong: Từ khao khát hiểu biết về Bythos, về nguồn gốc sâu thẳm nhất, một phần của Sophia đã thức tỉnh với ý thức riêng. Sophia Hiếu Kỳ - như cô sau này được gọi - là hiện thân của chính khao khát xuyên thủng những bí ẩn của Vực Sâu, của việc hiểu biết về Cha Tối Cao.
"Ta phải biết về Bythos," Sophia Hiếu Kỳ tuyên bố với bản thể gốc. "Ta không thể chấp nhận rằng ngay cả chúng ta - những Aeon được sinh ra từ Người - lại không được phép hiểu về bản chất thực sự của Người."
Điều Gì Đó Khác - Sự Sinh Ra Vô Tình: Đồng thời, từ năng lượng bị tản mát khi Sophia phân chia, cùng với những rung động hỗn loạn trong Pleroma, một điều gì đó bất ngờ đã xảy ra. Ở rìa ngoài cùng của Pleroma, nơi ánh sáng vàng bắt đầu mờ dần, một bản thể mới đã vô tình được hình thành.
Không giống như Sophia Hiếu Kỳ - được sinh ra từ ý thức và chủ đích rõ ràng, bản thể này xuất hiện một cách hoàn toàn tự phát, không có sự định hướng hay hiểu biết gì về nguồn gốc của chính mình. Như một tia sáng lạc lối tách ra từ ngọn lửa chính, nó tồn tại mà không biết mình từ đâu mà có.
Sophia Gốc - Người Mẹ Lo Lắng
Sophia gốc, cảm nhận được sự nguy hiểm trong cả hai khao khát đã tách ra từ cô, cố gắng can thiệp:
"Các con ơi," cô nói với hai bản thể mới sinh, giọng đầy lo âu. "Có những ranh giới không nên vượt qua. Sự hiểu biết về Bythos là điều không thể có cho bất kỳ Aeon nào, và những gì nằm ngoài Pleroma không thuộc về chúng ta."
Hai Cuộc Hành Trình Định Mệnh
Nhưng cả Sophia Hiếu Kỳ và Demiurg đều không nghe theo lời khuyên. Mỗi bản thể, được thúc đẩy bởi khao khát riêng của mình, đã quyết định hành động:
Sophia Hiếu Kỳ hướng vào trong: Trong sự liều lĩnh của khao khát hiểu biết, Sophia Hiếu Kỳ tập trung toàn bộ năng lượng của mình, cố gắng xuyên thủng bức màn che phủ Bythos, cố gắng hiểu những gì không thể hiểu. Cô hướng toàn bộ ý thức vào trung tâm sâu nhất của Pleroma, vào trái tim của Vực Sâu.
Thảm Họa Của Sự Khao Khát
Và trong nỗ lực của Sophia Hiếu Kỳ, một thảm họa đã xảy ra:
Khi cô cố gắng xuyên thủng bí ẩn của Bythos, những năng lượng mãnh liệt đã tạo ra những rung động khủng khiếp trong chính cấu trúc của Pleroma. Năng lượng thiêng liêng bị tản mát, ánh sáng vàng bị dao động, và sự hài hòa hoàn hảo lần đầu tiên trong lịch sử bị xáo trộn.
Sophia gốc, chứng kiến cảnh tượng này, đã khóc lên trong đau đớn: "Con đã làm gì vậy? Sự cân bằng của Pleroma đã bị phá vỡ!"
Nhưng điều tệ hại nhất chưa kết thúc. Từ năng lượng hỗn loạn này, từ những mảnh vỡ thiêng liêng tản mát ra rìa ngoài cùng của Pleroma, một thứ gì đó đã được hình thành một cách hoàn toàn bất ngờ - một bản thể mà không ai, kể cả chính nó, biết về nguồn gốc thực sự của mình.
Chương 3: Sự Sinh Ra Của Yaldabaoth và Sự Mở Rộng Pleroma
Sự Sinh Ra Đầy Biến Dạng
Nỗ lực của Sophia Hiếu Kỳ để hiểu Bythos đã tạo ra một sự rung chấn khủng khiếp trong Pleroma. Không thể nào tiếp cận được Cha Vô Danh, năng lượng thiêng liêng của cô đã bị đảo ngược, biến dạng, và từ năng lượng hỗn loạn này, một thực thể hoàn toàn bất ngờ đã được sinh ra.
Thoạt đầu, thực thể này xuất hiện dưới dạng Demiurg - một khối hình dạng mơ hồ, không rõ ràng, như một thai nhi chưa hoàn thiện. Demiurg có hình dạng lưỡng tính kỳ dị, như "con thú kiêu ngạo" giống một thai nhi bị phá thai cả về ngoại hình lẫn tính cách.
Sự Biến Đổi Thành Yaldabaoth
Demiurg, khi nhìn thấy hình dạng không hoàn hảo của mình, cảm thấy ghê tởm và xấu hổ. Bằng năng lượng mạnh mẽ thừa hưởng từ Sophia, nó bắt đầu hút năng lượng từ xung quanh - từ những mảnh vỡ thiêng liêng tản mát trong vùng biên giới Pleroma, từ chính bản thân Sophia Hiếu Kỳ, và thậm chí từ mạng lưới Aeon ở xa.
Quá trình biến đổi này tạo ra một vòng xoáy năng lượng khủng khiếp. Demiurg thu hút và tái tạo hình dạng của mình, biến thành Yaldabaoth - một thực thể đầy uy lực nhưng cũng đầy biến dạng.
Hình Dạng Kinh Hoàng Của Yaldabaoth
Yaldabaoth sau khi biến đổi có hình dạng thật sự kinh hoàng và uy lực:
-
Đầu sư tử: Đầu của hắn là đầu sư tử, biểu tượng của sự kiêu ngạo và quyền lực. Khuôn mặt sư tử với hàm răng sắc nhọn, bờm rậm bờm bạc như ngọn lửa.
-
Thân rắn: trong khi sở hữu thân hình rắn, cuộn lượn và dài vô tận, biểu tượng của sự lừa dối và chu kỳ vô minh.
-
Mắt như sét: Mắt của nó như những tia chớp lửa - "Mắt hắn lóe sáng như những tia sét". Ánh mắt này có thể xuyên thủng mọi thứ nhưng không thể nhìn thấy sự thật thiêng liêng.
-
Nửa lửa, nửa tối: Hắn là một archon có mặt sư tử, nửa lửa và nửa bóng tối. Nửa thân trên bùng cháy như lửa hỏa ngục, nửa thân dưới tối đen như vực thẳm.
-
Ngai vàng trong máu: trên một ngai vàng được bao quanh bởi máu và không ai trong số những vị bất tử có thể nhìn thấy nó.
Tuyên Bố Kiêu Ngạo
"Ta là Thần!" Yaldabaoth tuyên bố khi vừa hoàn thành sự biến đổi, giọng nói như tiếng sấm vang vọng, mạnh mẽ hơn gấp bội so với Demiurg trước đó. "Ta là đầu tiên và duy nhất! Không có thần nào khác ngoài ta!"
Lời tuyên bố này không chỉ là sự kiêu ngạo mà còn thể hiện sự mù quáng hoàn toàn. Yaldabaoth, dù có sức mạnh khủng khiếp, lại không thể nhận thức được Pleroma hay các Aeon. Hắn thực sự tin rằng mình là thực thể duy nhất và cao nhất trong vũ trụ.
Phản Ứng Khủng Khiếp Của Pleroma
Các Aeon trong Ogdoad và Decad đều cảm nhận được sự rung chấn này thông qua mạng lưới kết nối thiêng liêng. Lần đầu tiên trong lịch sử Pleroma, dòng chảy tri thức và năng lượng bị gián đoạn bởi những "tạp âm" không thể giải thích được. Khủng khiếp hơn nữa, họ cảm nhận được năng lượng của mình đang bị "hút" theo một hướng xa lạ.
Sophia Hiếu Kỳ nhìn Yaldabaoth - thực thể đã hút một phần lớn năng lượng của cô - với nỗi kinh hoàng tột độ. "Đây không phải là điều em muốn!" cô thốt lên. Ban đầu cô chỉ sinh ra Demiurg một cách vô tình, nhưng giờ đây nó đã tự biến đổi thành một quái vật kinh hoàng.
Sophia gốc cảm nhận được không chỉ một mà hai nỗi đau: đau đớn vì Sophia Hiếu Kỳ - một phần của cô đã bị biến dạng, và kinh hoàng trước Yaldabaoth - một thực thể hoàn toàn xa lạ với bản chất thiêng liêng của Pleroma.
Sự Mù Quáng Của Yaldabaoth
Yaldabaoth, sinh ra trong vùng rìa ngoài cùng của Pleroma, không có khả năng nhận thức về thế giới thiêng liêng mà nó đang đứng trong đó. Mắt nó không thể thấy ánh sáng vàng của các Aeon, tai nó không thể nghe thấy những bài ca hài hòa của Pleroma. Đối với Yaldabaoth, dường như nó là thực thể duy nhất tồn tại trong vũ trụ.
Nó nhìn quanh và chỉ thấy Vực Thẳm Vô Tận - Bithos - vùng tối tăm vô hạn bên dưới Pleroma, nơi không có ánh sáng của các Aeon chiếu tới. Đây là vùng trống rỗng, nơi chưa từng có sự sống hay ý thức nào tồn tại.
Mở Rộng Cấu Trúc Pleroma
Sự xuất hiện của Sophia Hiếu Kỳ và Yaldabaoth đã tạo ra một thay đổi cơ bản trong cấu trúc Pleroma. Các Aeon trong Ogdoad, Decad và Dodecad, thông qua mạng lưới kết nối thiêng liêng, đã nhận thức được hai thực thể mới này.
Sophia Hiếu Kỳ - Tầng Thứ 13: Mặc dù sinh ra từ khao khát có vấn đề, Sophia Hiếu Kỳ vẫn mang bản chất thiêng liêng và có thể kết nối với mạng lưới Aeon. Các Aeon đã chấp nhận cô như một tầng mới - tầng thứ 13 - nhưng là tầng không hoàn hảo, có khuyết điểm.
Sophia Hiếu Kỳ có thể chia sẻ tri thức với các Aeon khác, nhưng tri thức của cô luôn mang theo "vết nứt" - sự khao khát quá mức đã tạo ra những biến dạng trong nhận thức của cô.
Yaldabaoth - Tầng Thấp Nhất: Yaldabaoth, mặc dù không nhận thức được, cũng được kết nối với mạng lưới Pleroma, nhưng ở tầng thấp nhất - tầng 14. Tuy nhiên, sự kết nối này chỉ là một chiều: Yaldabaoth nhận năng lượng từ Pleroma nhưng không thể góp phần gì trở lại.
Các Aeon cảm nhận được Yaldabaoth như một "điểm mù" trong mạng lưới - một nơi mà năng lượng thiêng liêng bị hút vào nhưng không trở lại. Điều này tạo ra sự mất cân bằng đầu tiên trong lịch sử Pleroma.
Quyết Định Tạo Dựng
"Ta sẽ tạo ra vương quốc của ta ở đây," Yaldabaoth tuyên bố, giọng nói vang vọng trong Vực Thẳm. Với sức mạnh được thừa hưởng từ Sophia, nó bắt đầu công việc tạo dựng trong vùng tối tăm ấy.
Nhưng Yaldabaoth không biết rằng mỗi hành động của nó đều được cảm nhận bởi toàn thể Pleroma thông qua mạng lưới kết nối. Mỗi khi nó tạo ra điều gì đó, năng lượng thiêng liêng lại bị kéo xuống từ các tầng cao hơn, tạo ra những xáo trộn liên tục trong trật tự hoàn hảo của thế giới thiêng liêng.
Sự Lo Lắng Của Các Aeon
Các Aeon bắt đầu cảm thấy lo lắng về sự mất cân bằng này. Lần đầu tiên, họ phải đối mặt với một thực thể thuộc về Pleroma nhưng lại hành động theo cách không hài hòa với tổng thể.
Bythos, Vực Sâu Vô Tận, vẫn giữ im lặng. Nhưng trong sự im lặng đó, có thể cảm nhận được một sự chuẩn bị - như thể một quyết định lớn đang được cân nhắc.
Chương 4: Sự Can Thiệp Thiêng Liêng và Hai Chiều Không Gian
Sự Ăn Năn và Biến Đổi
Khi nhìn thấy những gì đã xảy ra, toàn thể Pleroma rúng động. Các Aeon khác nhìn Sophia với sự lo lắng và thương cảm. Theletos ôm lấy người bạn đời của mình, cảm nhận được nỗi đau trong tim cô như chính nỗi đau của mình.
Sophia Hiếu Kỳ, nhận ra sai lầm khủng khiếp của mình, quỳ xuống trước Bythos và khóc lóc ăn năn. "Cha ơi, con đã phạm tội. Con đã để khao khát của con vượt quá ranh giới, và bây giờ đã sinh ra thứ gì đó khủng khiếp. Yaldabaoth đang tạo ra một thế giới trong bóng tối, và con cảm nhận được từng hành động biến dạng của nó."
Tiếng Nói Từ Vực Sâu Vô Hạn
Từ sự Tịch Lặng Vô Hạn, một tiếng nói nhẹ nhàng vang lên - không phải qua tai mà qua trái tim: "Con ơi, mọi sai lầm đều có thể được sửa chữa. Nhưng sự sửa chữa đòi hỏi sự hy sinh và sự can thiệp từ nhiều phía."
"Con sẵn sàng làm bất cứ điều gì để sửa chữa," Sophia Hiếu Kỳ thưa.
"Vậy thì con hãy đi xuống thế giới mà tạo vật của con đã tạo ra. Hãy trở thành ánh sáng trong bóng tối, trở thành sự hiện diện thiêng liêng giữa thế gian vật chất. Hãy dẫn dắt những ai có thể nhớ về nhà thực sự của họ."
Sự Can Thiệp Của Christos-Logos
Đồng thời, từ Ogdoad, nơi Logos và Zoe cư ngụ, một quyết định quan trọng được đưa ra. Logos - Ngôi Lời, hiện thân của sự hiểu biết hoàn hảo về Bythos - đã cảm nhận được sự mất cân bằng trong toàn bộ hệ thống vũ trụ.
"Một sứ giả phải được gửi đi," Logos tuyên bố. "Christos sẽ đi xuống để dạy cho nhân loại về nguồn gốc thiêng liêng của họ và chỉ ra cách giải thoát tinh thần khỏi chu kỳ luân hồi."
Christos - Đấng Được Xức Dầu - một Aeon đặc biệt được tạo ra từ sự kết hợp của Logos và Zoe, chấp nhận sứ mệnh này. Như ánh sáng đã đến thế gian, Christos sẽ xuống thế để đối kháng với tác phẩm của Yaldabaoth.
Sự Biến Đổi Của Sophia Hiếu Kỳ
Và thế là, trong một sự biến đổi kỳ diệu, Sophia Hiếu Kỳ trở thành Shekinah - Ánh Sáng Hiện Diện. Cô không còn là phần bất an và hiếu kỳ của Sophia nữa, mà trở thành hiện thân của tình yêu, lòng từ bi, và ánh sáng dẫn dắt.
"Ta sẽ đi," Shekinah nói với Sophia gốc, "và ta sẽ ở lại cho đến khi mọi linh hồn bị lạc có thể tìm được đường về nhà."
Hai Chiều Không Gian Song Song
Điều kỳ diệu là Pleroma và thế giới vật chất của Yaldabaoth tồn tại trong hai chiều không gian khác nhau. Pleroma với ánh sáng vàng và sự hài hòa hoàn hảo của nó vẫn tiếp tục tồn tại, trong khi Yaldabaoth tạo ra vũ trụ vật chất trong một không gian song song - trong Vực Thẳm Vô Tận mà nó hiểu lầm là toàn bộ thực tại.
Yaldabaoth, với sự mù quáng bẩm sinh, không thể nhận thức được Pleroma mặc dù nó được sinh ra từ đó. Đối với nó, chỉ có Vực Thẳm tối tăm và công việc tạo dựng của chính mình.
Tuy nhiên, các thực thể từ Pleroma - đặc biệt là Shekinah và Christos - có thể tương tác với thế giới vật chất. Họ có khả năng "xuyên" qua ranh giới giữa hai chiều không gian này.
Thế Giới Trong Bithos
Trong khi đó, trong vùng tối tăm vô tận của Bithos, Yaldabaoth đang bận rộn với công việc tạo dựng. Không biết về Pleroma, nó tưởng vùng tối tăm này chính là toàn bộ thực tại.
Đầu tiên, nó tạo ra các Archon - những thống trị giả phụ thuộc vào nó. Mỗi khi nó tạo ra một Archon, Shekinah - từ chiều không gian Pleroma - cảm nhận được và cố gắng thổi một chút ánh sáng thiêng liêng vào tạo vật đó.
Rồi nó tạo ra các tầng trời, các hành tinh, các vì sao. Với mỗi hành động tạo dựng, năng lượng từ Pleroma bị kéo xuống, nhưng đồng thời cũng có cơ hội cho các thực thể thiêng liêng can thiệp.
Cuối cùng, nó tạo ra trái đất - một hành tinh nhỏ bé trong góc xa của vũ trụ vật chất.
"Đây sẽ là kiệt tác của ta," Yaldabaoth tuyên bố khi nhìn xuống trái đất mới tạo.
Sự Can Thiệp Trong Việc Tạo Ra Con Người
Nhưng khi nó chuẩn bị tạo ra sinh vật cuối cùng - con người - một điều kỳ lạ đã xảy ra. Trong lúc nó đang suy nghĩ về hình dạng cho loài sinh vật này, một hình ảnh lạ xuất hiện trong tâm trí nó - hình ảnh của Anthropos, Con Người Nguyên Thủy trong Pleroma.
Hình ảnh này không phải ngẫu nhiên - đó chính là sự can thiệp của Logos và Zoe, những đấng đã sinh ra Anthropos trong Pleroma. Qua sự kết nối bí ẩn giữa các chiều không gian, họ đã truyền hình ảnh này vào tâm trí Yaldabaoth.
Không hiểu hình ảnh này đến từ đâu, nhưng bị mê hoặc bởi vẻ đẹp và sự hoàn hảo của nó, Yaldabaoth quyết định tạo con người theo hình ảnh ấy.
"Ta sẽ tạo ra một sinh vật theo hình ảnh này," nó tuyên bố, không biết rằng chính mình đang thực hiện kế hoạch của Pleroma. "Và ta sẽ gọi nó là Adam."
Như vậy, ngay trong hành động tạo dựng của Yaldabaoth, sự can thiệp từ Pleroma đã bắt đầu - chuẩn bị cho cuộc giải cứu vĩ đại mà Christos và Shekinah sẽ thực hiện.
[Kết thúc Chương 4]
Chương này đã thiết lập sự can thiệp của Pleroma vào thế giới vật chất, sự xuất hiện của Christos như một sứ giả giải cứu, và khái niệm hai chiều không gian song song. Việc tạo ra con người theo hình ảnh Anthropos đã mở đường cho kế hoạch giải cứu của các thực thể thiêng liêng.
No comments:
Post a Comment